Thứ Ba, 16 tháng 4, 2013

Ca sỹ Lionel Richie với bài hát Hello bất hủ


 Lionel Brockman Richie, Jr. (sinh ngày 20 tháng 6 năm 1949) là một nam ca sĩ, nhạc sĩ nhà sản xuất đĩa hát, và đôi khi là một diễn viên người Mỹ. Năm 1968, Richie trở thành giọng ca chính và người chơi kèn saxophone của nhóm nhạc Commodores, một ban nhạc nổi tiếng khắp nước Mỹ thập niên 70. Năm 1982, Richie rời nhóm tách ra hát solo và trở thành một trong những nghệ sĩ thành công nhất trong nền âm nhạc thập niên 80 với 5 ca khúc hit đứng vị trí số 1 và 13 các ca khúc nằm trong top 10 tại Mỹ.

Tuy nhiên đến thập niên 1990, thành công của ông không còn được ấn tượng như ở thập kỉ trước. Các album như Louder Than Words và Time đều không ghi được nhiều thành tựu. Một số tác phẩm gần đây của ông như album Renaissance phản ánh rõ nét phong cách tuổi già được khán giả Châu Âu ưa thích song không ghi được điểm tại thị trường âm nhạc Mỹ.

"Hello" là ca khúc thứ 3 trong album "Can't Slow Down" của Richie, phát hành năm 1984 và vươn tới vị trí số 1 tại ba bảng của tạp trí Billboard: bảng xếp hạng nhạc pop (trong hai tuần), và bảng xếp hạng R&B (khoảng 3 tuần) và bảng xếp hạng ca khúc người lớn đương đại (trong khoảng 6 tuần). Và bài hát này đã tiến đến vị trí số 1 trên bảng xếp hạng đĩa đơn tại Anh. Đây được coi là bài tủ của Richie.

Câu đáng nhớ nhất trong bài hát là "Hello, is it me you're looking for?" (Chào em, có phải anh là người mà em đang tìm kiếm?). Trong một cuộc phỏng vấn truyền hình tại Anh, Richie đã tiết lộ rằng Richie đã nhận được lời cảm ơn của rất nhiều anh chàng không dám thổ lộ tình yêu nhưng đã thốt ra được lời cầu hôn sau điệu nhảy chậm của bài hát này.


Hello - Lời Tỏ Tình Giản Dị 

 Người ta thường nói giữa biển cả mênh mông của tình yêu, lời tỏ tình hay nhất chính là lời tỏ tình mà được người yêu mình chấp nhận Có hàng ngàn cách để người ta nói tiếng yêu nhau, và mỗi người trong hoàn cảnh riêng của mình, sẽ chọn cho mình mỗi cách khác nhau. Có những lời tỏ tình rất hay và rất lãng mạn nhưng cũng có những lời tỏ tình rất thật, rất giản dị, giản đơn mà sâu sắc, dễ thương. Và “Hello” của Lionel Richie chính là một trong những lời tỏ tình đó. ”Hello” là một trong số những bài hát tình yêu hay nhất, tôi không nhớ rõ lần đầu tiên mình được nghe bài hát này từ bao giờ nhưng … khi lần đó được nghe bài hát này, dù không hiểu hết nghĩa ca từ của bài hát nhưng tôi vẫn không thể quên được những giai điệu đó và giờ đây tôi lại được lắng nghe ca khúc đó vang lên tại một quán cà phê nhỏ ở gần nhà tôi.

Đó là vào một ngày, không phải là ngày đẹp như những ngày khác. Nhưng tôi chợt nghe ca khúc đó, để thấy cảm xúc dào dạt trở về. Lời nhạc du dương làm lòng tôi buồn nhưng lại mang cho tôi những phút giây yên bình và để cảm nhận những xúc cảm trong tôi.

Tôi không biết phải bắt đầu từ đâu nên thôi thì bạn hãy nghe chính chàng trai trong bài hát này nói vậy:

I've been alone with you, inside my mind.
And in my dreams I've kissed your lips, a thousand times.
I sometimes see you pass outside my door.

Ở nơi góc khuất trong tâm hồn, chỉ có tôi và em
Và trong những giấc mơ, tôi được hôn lên đôi môi em ngàn lần
Vài lần vô tình bắt gặp dáng em qua trước cửa nhà tôi

Có một câu chuyện kể về một chàng trai thầm yêu một cô gái và anh chỉ dám hôn nàng trong những giấc mơ. “Anh đã một mình nghĩ về em và hôn em đến cả ngàn lần trong những giấc mơ”. Chỉ trong những giấc mơ chàng trai mới dám thố lộ lòng mình bởi đó là một tình yêu thầm kín, thiết tha dù hàng ngày chàng vẫn lặng lẽ nhìn bóng dáng nàng lặng lẽ bước đi qua khung cửa nhà chàng, nhưng họ lại chưa một lần trò chuyện cùng nhau, và chàng trai vẫn … mơ và vẫn đợi chờ. Một ngày kia, chàng thu hết can đảm, chàng đã gặp nàng và mở lời chào thật đột ngột:

Hello! Is it me you're looking for?
Chào em, tôi có phải là người mà em đang tìm kiếm?

“Chào em, có phải em đang tìm tôi đó không?”.Một sự khởi đầu thật lém lỉnh và thú vị.Tất nhiên, chàng trai không thể chạy ào ra cửa để nói với thẳng với cô gái rằng: “Chào em, anh yêu em đã lâu lắm rồi nhưng hôm nay mới nói. Nào hãy trả lời đi, em có yêu anh không?” Khởi đầu như thế thì e rằng chưa kịp nghe xong cô gái đã quay lưng lại và … chạy mất dép. Chính vì thế mà dù biết rằng cô gái sẽ trả lời không, nhưng chàng trai vẫn cố tình lầm – lầm để mà có cớ mà bắt chuyện và lầm để mà … xin được làm quen. Và để chứng minh thêm cho sự nhầm lẫn của mình, chàng lại nói thêm:

I can see it in your eyes.
I can see it in your smile.
You're all I've ever wanted
And my arms are open wide.
Cause you know just what to say
And you know just what to do
And I want to tell you so much....
I love you.

Tôi có thể nhìn thấy điều đó trong ánh mắt của em
Và tôi thấy điều đó qua nụ cười của em
Em là tất cả những gì tôi đã từng mong đợi
Và vòng tay tôi luôn rộng mở chờ đón em
Liệu em có biết, đó là những điều tôi muốn kể cho em
Cũng như những điều tôi muốn làm
Và cả những gì tôi muốn nói với em thật nhiều…
Rằng Anh Yêu Em.......

“Điều đó là điều gì? Chính là điều em đang tìm tôi đấy”. Không để cho cô gái kịp phủ nhận, chàng lại đáp tiếp: “You're all I've ever wanted,and my arms are open wide”- “Em là tất cả những gì tôi hằng mong đợi, và vòng tay tôi luôn rộng mở đón chờ em”. Làm sao chàng biết được nàng là người chàng mong đợi để mà mở rộng vòng tay cho nàng đến với mình? Chàng biết chứ bởi vì chàng đã nhìn thấy điều đó trong ánh mắt của nàng và qua nụ cười của nàng rồi đó thôi. Liệu nàng có tin? Vì nàng là tất cả những gì chàng mong đợi, vì vòng tay này (của chàng) luôn rộng mở đón chờ nàng. Chà chà … còn gì ngọt ngào hơn thế nữa không nhỉ??? Còn chứ, còn cái ước muốn cháy bỏng nhất của chàng trai đó chính là được nói cùng nàng 3 tiếng: I LOVE YOU

I long to see the sunlight in your hair
And tell you time and time again, how much I care.
Sometimes I feel my heart will overflow.

Tôi ao ước được nhìn thấy ánh mặt trời rạng ngời trên mái tóc em
Và nói với em thật nhiều rằng tôi quan tâm đến em biết chừng nào
Có những lúc tôi cảm thấy trái tim mình dường như tan vỡ

“Em biết không, tôi đã mơ thấy ánh mặt trời tỏa sáng trên tóc em. Làm sao để tôi nói với em thật nhiều, thật nhiều những gì mà tôi đang quan tâm lo lắng rằng em đang ở đâu, đang làm gì, em có cô đơn không, có ai đó yêu thương em không.Để rồi tôi chợt cảm thấy con tim mình như đã cuốn trôi.” Đôi khi chàng thấy lòng mình cuộn sóng và trái tim mình như muốn vỡ ra, thế nhưng chàng phải biết nói thế nào cho nàng hiểu đây???

Cái hay, cái tài tình của chàng trai chính là ở chỗ chàng nói yêu nhưng nói qua một đề nghị, qua một sự thỉnh cầu, nói một cách thật khéo léo, thật nhẹ nhàng và dễ thương. Tiếng lead của guitar như đang xoáy vào lòng ta từng cung bậc, từng nốt nhạc của tình yêu như tha thiết nhớ mong, như réo rắt tơ lòng. Và khi ta đang chìm đắm trong từng thanh âm dịu ngọt thì tiếng hát của Lionel lại cất lên vang vọng:

Hello! I've just got to let you know
Cause I wonder where you are, and I wonder what you do
Are you somewhere feeling lonely
Or is someone loving you?
Tell me how to win your heart
For I haven't got a clue.
But let me start by saying...
I love you.

Chào em, tôi vừa nói cho em biết đó
Vì tôi luôn tự hỏi rằng em đang ở đâu và em đang làm gì
Có phải em đang ở một nơi nào đó rất cô đơn
Hay là có một ai đó đã yêu em mất rồi?
Hãy chỉ cho tôi biết làm cách nào để chinh phục được trái tim em
Vì tôi hoàn toàn không biết phải bắt đầu từ đâu
Nhưng hãy để tôi bắt đầu với lời nói …
Anh Yêu Em

“Này em, tôi phải để cho em biết ... tôi khao khát muốn được biết em đang ở đâu và đang làm gì lúc này. Em có thấy cô đơn hoặc đã có ai đó bên em mất rồi. Ở phương trời nơi xa liệu em có cảm thấy được có một người đang yêu em say đắm không.Em hãy chỉ cho tôi con đường nào để dẫn đến trái tim em khi tôi vẫn còn đang lạc lối và không biết phải bắt đầu từ đâu nhưng … hãy để tôi bắt đầu bằng 3 tiếng ANH YÊU EM.”

Một lời đề nghị bản lĩnh, thông minh và cũng … thật dễ thương. Bởi có bao giờ bạn nhờ người bạn đang yêu chỉ cách chinh phục chính trái tim họ không? Nếu có, bạn sẽ hiểu được vì sao câu hát này có giá trị và vì sao bài hát “Hello” chiếm được một chỗ đứng trang trọng trong lòng ta.

Cuối cùng thì chàng trai cũng đã trút cạn đựợc những gì trái tim mình ấp ủ, đi một vòng rồi chàng trai cũng đã đến được cái đích của mình.

Tôi nhớ có câu nói rằng: chỉ mất 3 giây, 3 phút hay 3 giờ để nói được 3 tiếng I LOVE YOU nhưng … sẽ phải mất cả cuộc đời để chứng minh ba từ đó.

Quả thật chỉ 3 tiếng, quá đơn giản, nhưng lại là tất cả những gì thiêng liêng cao đẹp nhât của đôi lứa yêu nhau 3 tiếng đó mạnh hơn bất cứ thứ nào trên đời, vượt qua mọi sống chết, đủ sức san bằng mọi hận thù, chữa lành những vết thương và lấp đầy mọi khoảng cách.Vì ba từ đó mà người ta có thể hy sinh cả cuộc đời mình, có thể vượt bao gian khổ, đắng cay để tìm cho bằng được một nơi ấy bình yên, một bến bờ hạnh phúc. Tình yêu đã mang đến cho chúng ta niềm vui nhưng cũng không phải là không có ít nhiều chua xót. Nhưng dù là thế, tình yêu vẫn mãi là tình yêu.

Bài hát đã kết thúc, tiếng nhạc đã dừng lại, thế mà đâu đây dường như vẫn còn vang vọng từng lời “Tell me how to win your heart…” lời lẽ rất thật, rất bình dị nhưng không kém phần lãng mạn nồng nàn. Lặng thầm mà … nồng cháy, giản đơn mà sâu sắc, thiết tha.

Không cần kiểu tỏ tình sặt mùi tình cảm lãng mạn Hàn Quốc, với 999 đóa hồng xếp hình trái tim, hay kiểu gào thét khoa trương nhưng … rỗng tuếch đại lọai như “ Baby I love you”, “Hỡi người yêu em như ngàn ánh sao…rằng anh yêu em, yêu em nhất trên đời….” hoặc “8 Vạn 6 Ngàn 400 Lần Nhớ Em ... “

Với tôi, Hello của Lionel Richie vẫn là lời tỏ tình hay nhất mọi thời đại, mãi mãi làm rung động trái tim người nghe

Và các chàng trai đâu rồi, còn chần chờ gì nữa, trong cuộc đời ai cũng có những lúc do dự khi quyết định một việc gì đó, nhưng các bạn có biết được rằng chỉ vì một vài phút ngắn ngủi do dự ấy của mình mà các bạn rất dễ vuột khỏi tay hạnh phúc của mình không??? Trong cuộc sống có 3 thứ quan trọng nhất đã qua rồi sẽ không bao giờ trở lại được: Thời Gian, Lời Nói và Cơ Hội.

Đừng do dự nếu bạn yêu một ai đó,hãy đến bên các cô gái của mình và mãi mãi ở bên họ cho dù có chuyện gì xảy ra, đừng làm họ bị tổn thương hay phải chờ đợi và các bạn hãy nhớ đến “Hello”, nhớ Lionel Richie, nhớ đến tình yêu của một chàng trai và lời tỏ tình dễ thương ấy … Hãy trao cho tình yêu đôi mắt, nó sẽ dẫn bạn đến với bờ bến sự bình yên và … hạnh phúc.

Và lưu ý rằng: Dù "tỉnh tò" trong thời điểm, hoàn cảnh nào thì quan trọng là phải được xuất phát từ trái tim và tình cảm chân thành nhất. Tình yêu không phải là điều có thể đem ra thử nghiệm hay đùa giỡn. Bởi vì dù là người bày ra trò đùa hay người bị đùa đều sẽ cảm thấy đau khổ và tổn thương. Sẽ thật tuyệt vời nếu như bạn biết nắm bắt những cơ hội trong thời điểm và hoàn cảnh hợp lý, bày tỏ tình cảm của mình và được đáp lại. Từ đó xây dựng, vun đắp cho tình cảm ấy ngày càng đẹp và bền vững hơn. Cuối cùng là lời chúc may mắn và thành công!

Chủ Nhật, 7 tháng 4, 2013

Bài hát Những ánh sao đêm




Những ánh sao đêm do nhạc sỹ Phan Huỳnh Điểu sấng tác và NSND Quốc Hương trình bày

 “Những ánh sao đêm” là một sáng tác của nhạc sĩ Phan Huỳnh Điểu. Bài hát được viết vào năm 1962, bắt nguồn từ những cảm xúc của nhạc sĩ khi vào một đêm hè, từ căn phòng nhỏ của mình trên tầng cao một khu chung cư, ông nhìn về phía khu tập thể Kim Liên đang xây dựng và thấy dưới ánh đèn công trường lấp lánh như sao sa là sự tấp nập, hối hả làm việc của bao công nhân và thế là những ấp ủ về một tác phẩm hình thành. Đầu tiên tác giả ca ngợi những công nhân xây dựng ở miền Bắc, rồi sau lời bài hát được chỉnh sửa dần và đến hoàn thiện như ngày nay

Làn gió thơm hương đêm về quanh khu nhà tôi mới cất xong chiều qua
Tôi đứng trên tầng gác thật cao nhìn ra chân trời xa xa
Từ bao mái nhà đèn hoa sáng ngời bầu trời thêm vào muôn vì sao sáng
Tôi ngắm bao gia đình lửa ấm tình yêu nghe máu trong tim hoà niềm vui lâng lâng lời ca
Em ơi, anh còn đi xây nhiều nhà khắp nơi
Nhiều tổ ấm sống vui tình lứa đôi
Lòng anh những thấy càng thương nhớ em
Dù xa nhau trọn ngày đêm anh càng yêu em càng hăng say xây cho nhà cao cao mãi
Ôi xinh đẹp Tổ Quốc của ta
Anh lắng nghe bao lời ân ái những bài tình ca

Lòng nhớ thương quê hương miền Nam anh hằng tha thiết ước mong ngày mai
Anh sẽ đi về khắp làng quê xây những ngôi nhà tương lai
Dòng sông mát xanh chảy quanh phố phường và nhiều công trường xây niềm vui mới
Khi bóng đêm trở về rực ánh đèn lên em thấy như muôn ngàn vì sao thêu trong đêm tối
Em ơi tuy giờ đây hai miền còn cách xa
Niềm chia cắt thắt đau lòng chúng ta
Nhưng không thể xóa được hình bóng em
Dù xa nhau trọn ngày đêm, anh càng yêu em càng hăng say xây cho nhà cao cao mãi

Ôi xinh đẹp Tổ Quốc của ta
Anh lắng nghe bao lời ân ái những bài tình ca.

Đã mấy chục năm trôi qua, nhưng với tôi cảm giác mới lạ, trong trẻo mà bài hát mang lại vẫn y như ngày nào. Giống như một làn gió đêm nhẹ nhàng, tươi mát đến cùng với mùi cỏ hoa và tiếng ếch nhái kêu sau cơn mưa rào đầu mùa, khi mùa xuân ướt lạnh còn chưa đi xa và mùa hạ mới đang ngập ngừng bước tới … Có lẽ vì bài hát kể về một câu chuyện không bao giờ cũ, nhưng lại rất mới trong thời kỳ bấy giờ, đó là “Tôi ngắm bao gia đình lửa ấm tình yêu/ nghe máu trong tim hoà niềm vui lâng lâng lời ca”“Nhiều tổ ấm sống vui tình lứa đôi/ Lòng anh những thấy càng thương nhớ em” ... Bức tranh mà bài hát vẽ nên, cho đến bây giờ vẫn còn là niềm ao ước: “Dòng sông mát xanh chảy quanh phố phường/ và nhiều công trường xây niềm vui mới”…

Bài hát “Những ánh sao đêm” tuy cũng được xếp vào những bài hát viết về đề tài xây dựng, nhưng khác với nhiều bài hát khác cũng viết về đề tài xây dựng, như “Bài cai xây dựng” của nhạc sĩ Hoàng Vân, hay một số bài hát viết về những anh thợ xây hay chị quét vôi, bài hát này chủ yếu nói về tình cảm của người thợ xây dành cho người yêu phương xa trong hoàn cảnh đất nước còn bị chia cắt. Nỗi niềm này không chỉ riêng có ở người thợ xây, mà bất cứ ai trong hoàn cảnh tương tự đều có, chắc bởi thế nên sau này nó đã trở thành một bài tình ca được rất nhiều người yêu thích.
Vậy nhưng có một điều thật bất ngờ là bài hát này, dù vậy đã từng không được phổ biến (hay nói cho đúng là đã từng bị cấm) trong suốt bao nhiêu năm. Nó đã phải chịu chung số phận với nhiều bài tình ca khác, dù sau này được đánh giá là những bài ca sống cùng năm tháng, là những tình khúc vượt thời gian v.v…, nhưng không vượt qua được tư duy và cung cách hành xử của một thời. Cứ tưởng rằng theo lẽ thường, người ta không thể cấm đoán chúng chỉ vì chúng nói lên những tình cảm rất con người.
Nhưng có lẽ trên con đường đi từ hết thắng lợi này lại đến thắng lợi khác thì chẳng có chuyện gì là không thể.
XDVN

Thứ Bảy, 6 tháng 4, 2013

NSND Thanh Huyền, một trong những giọng hát đẹp nhất, sáng giá nhất của nhạc cách mạng.


 

Thanh Huyền là một trong những giọng hát đẹp nhất, sáng giá nhất của nhạc cách mạng. Thanh Huyền tên thật là Trương Thị Thanh Huyền, sinh năm 1942 tại Hà Nội. Bà sinh ra trong một gia đình có truyền thống nghệ thuật. Với năng khiếu bẩm sinh, ngay từ nhỏ bà tham gia sinh hoạt trong đội đồng ca thiếu niên Ấu Trĩ Viên của thành phố. Sau đó, Thanh Huyền còn hát trong đội Sơn ca (dưới sự dẫn dắt của nhạc sĩ Mộng Lân, Nguyễn Lân Tuất). Bà còn đạt nhiều giải cao trong các cuộc thi ca hát thiếu nhi, liên tiếp trong hai năm 1955 và 1956, bà đã giành Giải nhất về hát đơn ca Thiếu nhi toàn Thành phố Hà Nội.
Sau đó, bà theo học khoa Thanh nhạc của Trường Âm nhạc Việt Nam (sau này là Nhạc viện Hà Nội), dưới sự dẫn dắt của những nhà giáo, nghệ sĩ tên tuổi như Mai Khanh, Thương Huyền… Bà còn học hát cả hát văn, ca Huế, dân ca Bắc Bộ, điều này đã giúp bà hát thành công nhiều thể loại thanh nhạc.
Thanh Huyền là một trong những giọng ca sáng nhất của nhạc cách mạng trong suốt những năm 1960-1970. Với giọng hát kết hợp nhuần nhuyễn giữa dân ca và kĩ thuật thanh nhạc cổ điển, bà được coi là giọng ca dân ca kế thừa của cố nghệ sĩ Thương Huyền (nữ nghệ sĩ hát dân ca rất nổi tiếng vào cuối những năm 1940-những năm 1960, mất vào năm 1989).
Bà nổi tiếng với nhiều ca khúc được phát trên sóng phát thanh Đài tiếng nói Việt Nam thời đó: những ca khúc dân ca Bắc Bộ (đặc biệt là Quan họ Bắc Ninh) như Bèo dạt mây trôi, Xe chỉ luồn kim, Người ở đừng về… và những ca khúc tân nhạc như Đường cày đảm đang (An Chung), Lời ca dâng Bác (Trọng Loan), Khi thành phố lên đèn, Rặng trâm bầu (Thái Cơ), Mẹ yêu con (Nguyễn Văn Tý)… và đặc biệt với ca khúc Hát ru (nhạc Hoàng Vân, thơ Tố Hữu).
Thanh Huyền còn là một trong những giọng ca từng nhiều lần biểu diễn trước chủ tịch Hồ Chí Minh.
Chịu khó học tập, nghiên cứu tinh hoa của nền âm nhạc dân tộc để áp dụng trong phương pháp thanh nhạc, Thanh Huyền đã đạt được những kết quả đáng kể. Chị đã góp phần làm đẹp thêm bản sắc âm nhạc Việt Nam trong cuộc sống mới.
Năm 1965, lần đầu tiên Thanh Huyền hát “Người ở đừng về” trên đất nước Indonesia. Từ đó đến nay, “Người ở đừng về” do chị hát đã chiếm được nhiều thư yêu cầu của thính giả gửi về Đài TNVN đề nghị được nghe lại. Có lần diễn ở Italy, đêm nào đến lượt Thanh Huyền hát, lại có một nhạc sĩ người Italy mở máy ghi âm thu tiếng. Có người hỏi: “Vẫn cô ấy hát bài hát ấy, ông thu làm gì mãi?”. Ông già trả lời: “Không có gì lạ hết. Cũng bài hát ấy, nhưng hôm nay cô ấy hát hay hơn hôm qua. Ngày mai chắc cô ấy sẽ hát hay hơn hôm nay”.
Lớn lên trong tập thể của Đoàn Ca nhạc dân tộc Trung ương, Thanh Huyền đã từng được Chủ tịch Hồ Chí Minh thưởng huy hiệu của Người và đạt danh hiệu Chiến sĩ Văn hoá do Bộ Văn hoá-Thông tin tặng. Vinh dự hơn, chị đã được Nhà nước tặng danh hiệu Nghệ sĩ Nhân dân. Có lần chúng tôi hỏi: “Chị cho rằng tài năng hay luyện tập chuyên cần là điều quan trọng nhất để dẫn đến thành công của nghệ sĩ?”, Thanh Huyền trả lời: “Tôi cho rằng đó là sự tổng hợp của cả hai. Nhưng tài năng phải đến trước nhất, từ đó trau dồi và phát huy nó, làm cho nó phong phú để cống hiến cho nghệ thuật. Đặc biệt là luôn luôn khiêm tốn học tập để không ngừng nâng cao trình độ về mọi mặt”
Thanh Huyền đã đoạt 3 Huy chương Vàng trong các kỳ Hội diễn chuyên nghiệp toàn quốc. Bà đã được tặng thưởng Huy chương kháng chiến chống Mỹ hạng III, Huân chương Lao động hạng II. Năm 1984, bà được phong tặng danh hiệu Nghệ sĩ nhân dân đợt đầu tiên.
Thế hệ trẻ chúng tôi không có cơ hội được nhìn thấy nghệ sĩ Thanh Huyền trên sân khấu. Nhưng với những thế hệ đi trước, thì Thanh Huyền là một trong những giọng hát đẹp nhất, sáng giá nhất của nhạc cách mạng.
Bà được xem là giọng hát dân ca kế thừa của cố nghệ sĩ nức tiếng Thương Huyền. Qua làn sóng phát thanh, tiếng hát Thanh Huyền đã in đậm dấu ấn trong trái tim của hàng triệu khán giả với các làn điệu dân ca quan họ Bắc Ninh, những ca khúc cách mạng, trữ tình. Trong một gia đình có hai người làm nghệ thuật, lại ở vào thời điểm đất nước đang trải qua muôn vàn gian khổ, để tồn tại, mỗi người đã phải hy sinh rất nhiều.
NSND Thanh Huyền tâm sự: “Thời đó, chúng tôi nghèo lắm. Anh Thanh An nghèo đến nỗi không có nổi một cái xe đạp để đi. Chúng tôi cưới nhau và sống trong một gian nhỏ, và mỗi người cần mẫn với công việc của mình. Anh An thường phải đi làm phim xa nhà, còn tôi thì phải đi biểu diễn. Khi các con con nhỏ, mỗi khi đi diễn, tôi thường phải gửi con nhờ hàng xóm trông giúp. Có đêm 11h mới về đến nhà, lọ mọ đi đón con, đứa nào cũng ngủ gà ngủ gật.
Anh Thanh An rất hiểu nỗi khổ của người nghệ sĩ. Anh thường động viên vợ phải cố gắng. Những lúc vắng nhà thì thôi, nhưng hễ anh ở nhà là mỗi lần tôi đi diễn về thế nào anh cũng nấu sẵn một bát cháo gà bồi dưỡng vợ, để vợ giữ sức khỏe mà hát hay hơn. Anh là người nhân hậu và nhiệt tình với tất cả mọi người. Ai nhờ việc gì, anh cũng giúp. Ngay cả những việc anh biết mình không làm được, nhưng vì cả nể, anh vẫn cứ nhận lời. Anh thương yêu vợ thương con hết mực”.
NSND Thanh Huyền tự hào rằng cuộc đời đã ban cho bà một người chồng mà bà không có gì để phàn nàn cả. “Khi chúng tôi gặp nhau ở trường nhạc, tôi chưa từng yêu ai cả. Chúng tôi gắn bó số phận với nhau và trở thành một gia đình. Gần như chúng tôi không bao giờ cãi nhau.
Chúng tôi sống đơn giản và không bao giờ nghĩ nhiều về vật chất. Trong nghệ thuật, chúng tôi góp ý cho nhau, và cùng hiểu rằng phải làm nghề bằng toàn bộ tình yêu và niềm đam mê không toan tính thì mới mong được khán giả nhớ đến. Bạn bè tôi nhiều người đổ vỡ trong hôn nhân, có người lập gia đình nhiều lần trong đời. Có người trêu tôi: Suốt đời chỉ sống cạnh một người đàn ông mà không thấy chán à, tôi chỉ cười.
Trong đời nghệ sĩ biểu diễn, tránh sao khỏi những phút giây mình chao đảo bởi một ánh mắt nhìn, một cử chỉ ân cần của ai đó. Nhưng đó chỉ là những ngọn gió thoảng qua mà thôi. Gặp ai, tôi vẫn thấy người chồng thân yêu của mình là số 1. Anh sống tử tế với mọi người, hy sinh nhẫn nại cho gia đình, yêu thương vợ con hết mực, tôi còn mong gì hơn nữa”.
Với giọng hát lộng lẫy, thấm đẫm tâm hồn Việt Nam, NSND Thanh Huyền có cơ hội đi biểu diễn ở nhiều nước trên thế giới. Bàn chân của bà đã đến các châu lục khác nhau. Bà có nhiều khán giả ái mộ. Nhưng bản tính vốn khiêm nhường, ưa sự yên tĩnh nên bà chọn lối sống giản dị, lấy việc chăm sóc gia đình, con cái là nguồn vui, mà ít có mặt ở những nơi hội hè, phù hoa.
Bà bảo: “Trên sân khấu mình có thể rất lộng lẫy, nhưng về đời thường mình chỉ muốn làm một người đàn bà bình thường nhất, chăm chút cho tổ ấm gia đình. Tôi không muốn làm một người nổi bật. Tôi nghĩ, với người ca sĩ thì quan trọng nhất là giọng hát, không phải cái đẹp bề ngoài. Chồng tôi từng nói, ông yêu quý vợ hơn cũng bởi vì đức tính đó”.
Nhớ về những năm tháng chiến tranh, NSND Thanh Huyền kể lại chuyến đạp xe từ Hà Nội vào Nghệ An biểu diễn phục vụ bộ đội. Bà với các đồng nghiệp phải đi xuyên đêm, xe đạp phải tháo chắn bùn ra vì bị sợ máy bay Mỹ phát hiện. Đi dưới bầu trời đầy tiếng máy bay địch như vậy thì sợ lắm, nhưng nghĩ đến những người lính ngoài mặt trận, bàn chân bà như guồng nhanh hơn những vòng xe.
“Ngay cả lúc nghèo nhất, vợ chồng tôi cũng không bao giờ nghĩ rằng mình làm nghệ thuật là vì tiền. Thế hệ tôi, đi biểu diễn về, bụng đói meo là chuyện bình thường. Chúng tôi cứ sống trong căn nhà nhỏ hơn chục mét vuông cho đến khi tôi được phong NSND và được Nhà nước phân cho căn hộ này.
Lúc tôi mới nghỉ hưu, thanh sắc vẫn còn đủ để xuất hiện trên sân khấu, có nhiều lời mời tham gia biểu diễn cho một số chương trình phù hợp, nhưng tôi từ chối. Tôi hiểu rằng, mỗi người nghệ sĩ đều có thời của mình, và cần phải biết rút lui đúng lúc để giữ cho trọn vẹn hình ảnh đẹp của mình trong ký ức khán giả.
Những năm cuối đời, NSND Thanh An mắc phải căn bệnh Parkinson. Nhưng trí nhớ của ông vẫn còn rất minh mẫn. Bà Thanh Huyền dành thời gian để chăm lo cho sức khỏe của chồng. Hai ông bà thường cùng dắt nhau đi bộ, tập thể dục, cùng xem một bộ phim, lắng nghe một bài hát và bàn luận say sưa như thời tuổi trẻ.
Bà kể lại: “Chúng tôi có 2 con. Con trai cả thì đi du học, hiện đang là trợ giảng cho một trường đại học danh tiếng ở Đức. Cháu đã có vợ và hai con gái nhỏ. Con gái thứ 2 của tôi là Thanh Hằng, sở hữu một giọng hát rất đẹp và chúng tôi đã hướng cho con theo nghiệp mẹ. Nhưng Thanh Hằng bị đau cột sống, đã trải qua 3 lần phẫu thuật nên không thể tiếp tục đứng trên sàn diễn. Hằng buồn lắm, chúng tôi động viên con nhưng thực lòng cũng rất buồn vì con không thể tiếp tục theo đuổi niềm đam mê của mình được nữa”.
Sau ngày ông mất, căn nhà nhỏ im ắng hẳn đi. Con trai ở Đức về chịu tang bố rồi lại phải hối hả trở lại với công việc của mình. Con gái Thanh Hằng thương mẹ, mướn thêm một người giúp việc, dù trong nhà đã có một người giúp việc rồi, để có người ra vào, trò chuyện cho mẹ đỡ buồn, đỡ cô quạnh. Căn nhà trở nên rộng thênh thang.
NSND Thanh Huyền nghẹn lời: “Các con thương tôi lắm. Hơn nữa chúng nó đều có điều kiện cả. Con trai bảo, hay là mẹ sang Đức ở với con. Tôi bảo mẹ không thích ở nước ngoài, cả đời làm nghệ thuật mẹ đã đi biểu diễn ở hơn chục nước, nhưng mẹ vẫn thích ở Việt Nam mình nhất. Giống như mẹ luôn hát thành công những bài hát có âm hưởng dân ca hơn là những bài hát phương Tây. Con gái lại bảo, vậy thì sau khi cúng thất tuần cho bố, mẹ chuyển sang ở nhà con. Có các cháu mẹ sẽ vui hơn. Tôi bảo, thôi cứ để mẹ ở đây, trong căn nhà của bố mẹ. Ở đây mẹ sẽ có được cái cảm giác như vẫn được trò chuyện với bố mỗi ngày. Căn nhà này đã dung chứa biết bao kỷ niệm buồn vui, mẹ muốn được đối thoại với những kỷ niệm ấy, ngắm nhìn lại nó, và mẹ thấy lòng nhẹ nhàng hơn”.
Những giọt nước mắt lại rưng rưng trên gương mặt của NSND Thanh Huyền. Mất đi một người thân yêu trong cuộc đời, với bất kỳ ai, cũng là nỗi buồn lớn nhất. Ông bà, hai người đồng nghiệp, và là bạn đời của nhau đã chia sẻ với nhau những ngọt ngào của hạnh phúc và cả những chiêm nghiệm vui buồn thời cuộc mà họ đã đi qua.
Đã vắng bóng dáng ông trong ngôi nhà nhỏ và trong cuộc đời, nhưng nơi trái tim bà, ông chưa bao giờ đi vắng. Bởi tình yêu ông dành cho bà thì vẫn còn lại đầy ắp. Cũng như những kỷ niệm không bao giờ có thể mờ phai trong ký ức bà. 


 Kết thúc bài viết trên (đăng trên ANTG), mời mọi người xem Video "Thanh Huyền của chúng ta". Video này được thực hiện vào năm 1994, khi đó NSND Thanh Huyền chưa nghỉ hưu (năm 1997 NSND Thanh Huyền mới nghỉ hưu.  Dẫn chương trình đoạn đầu là Hương Ly, con gái của Thu Hiền hay thuyết minh phim.

 Mời các bạn xem tiếp bài "Mẹ yêu con" của nhạc sỹ Nguyễn Văn Tý do NSND Thanh Huyền Trình bày.